Breadcrumb

  1. Home
  2. Thông tin bằng tiếng Việt
  3. Vai trò của Người chăm sóc sức khỏe Tâm thần trong Yêu cầu của bệnh nhân được có Điều chỉnh Hợp lý tại Nơi làm việc

Vai trò của Người chăm sóc sức khỏe Tâm thần trong Yêu cầu của bệnh nhân được có Điều chỉnh Hợp lý tại Nơi làm việc

Nhiều người bị các bệnh tâm thần phổ thông có quyền có điều chỉnh hợp lý tại nơi làm việc, theo Đạo luật cho Người bị Khuyết tật tại Hoa kỳ (ADA). Khi yêu cầu điều chỉnh, bệnh nhân đôi khi có thể cần có tài liệu hỗ trợ từ những người chăm sóc sức khỏe tâm thần của mình. Tờ thông tin này sẽ giải thích ngắn gọn luật về điều chỉnh hợp lý và vai trò của người chăm sóc sức khỏe tâm thần trong quá trình điều chỉnh.

1.     ADA là gì?

ADA là luật liên bang nghiêm cấm người sử dụng lao động có từ 15 nhân viên trở lên phân biệt đối xử dựa trên tình trạng khuyết tật, cho phép nhân viên và người xin việc là người khuyết tật có quyền được một sắp xếp hợp lý tại nơi làm việc. Nó cũng cung cấp các quyền bên ngoài bối cảnh việc làm, các quyền này không thảo luận ở đây.

2.     Điều chỉnh hợp lý là gì?

Một điều chỉnh hợp lý là một sự thay đổi trong cách mọi thứ thường được thực hiện tại nơi làm việc cho phép một cá nhân thực hiện công việc, nộp đơn xin việc hoặc được hưởng quyền bình đẳng đối với các phúc lợi và đặc quyền của công việc. Các điều chỉnh hợp lý phổ biến bao gồm thay đổi lịch làm việc và nghỉ giải lao (ví dụ: sắp lịch làm việc thuận tiện quanh các cuộc hẹn y tế), thời gian nghỉ để điều trị, thay đổi phương pháp giám sát (ví dụ: cung cấp hướng dẫn bằng văn bản hoặc chia công việc thành từng phần nhỏ hơn), loại bỏ phần việc không cần thiết (hoặc ngoài lề) chức năng công việc mà một người nào đó không thể thực hiện được vì khuyết tậtlàm việc từ xa. Khi một nhân viên đã làm việc thành công trong công việc nhưng không thể làm như vậy nữa vì khuyết tật, ADA cũng có thể yêu cầu phân công lại vị trí còn trống mà nhân viên đó có thể thực hiện công việc được. Đây chỉ là những ví dụ; nhân viên được tự do yêu cầu và người sử dụng lao động được tự do đề xuất các sửa đổi hoặc thay đổi khác.

3.     Bệnh nhân của tôi có cần phải có một điều kiện cụ thể để được một điều chỉnh hợp lý không?

Có thể đạt được điều chỉnh hợp lý cho bất kỳ tình trạng nào, mà nếu không được điều trị, sẽ "hạn chế một các đáng kể" một hoặc nhiều sinh hoạt chủ yếu trong cuộc sống, bao gồm các chức năng và hoạt động của não/thần kinh như giao tiếp, tập trung, ăn, ngủ, điều chỉnh suy nghĩ hoặc cảm xúc, quan tâm đến bản thân và tương tác với người khác. (Bệnh nhân không thực sự phải ngừng điều trị. Các triệu chứng của bệnh nhân khi không được điều trị chỉ được xem xét để xác định xem người đó có bị "khuyết tật" theo ADA hay không.)

Một căn bệnh không nhất thiết phải dẫn đến mức độ hạn chế chức năng cao độ mới là "hạn chế một cách đáng kể". Ví dụ, nó có thể đủ điều kiện bằng cách làm cho các hoạt động trở nên khó thực hiện hơn, không thoải mái hoặc tốn thời gian hơn so với cách mà hầu hết mọi người thực hiện chúng. Hơn nữa, nếu các triệu chứng của bệnh nhân là có rồi hết, vấn đề là mức độ hạn chế sẽ là thế nào khi chúng xuất hiện. Các quy định của liên bang nói rằng một số rối loạn có thể dễ dàng bị coi là khuyết tật, bao gồm rối loạn trầm cảm nặng, rối loạn lưỡng cực, rối loạn căng thẳng sau chấn thương, rối loạn ám ảnh cưỡng chế và tâm thần phân liệt. Các điều kiện khác cũng có thể đủ điều kiện tùy thuộc vào các triệu chứng của cá nhân. Ngoài ra, một cá nhân có thể hội đủ điều kiện nhận phương tiện trợ giúp hợp lý nếu chức năng của người đó đã từng bị suy giảm một cách đáng kể trong quá khứ.

Tuy nhiên, ADA không bảo vệ những cá nhân hiện đang tham gia vào việc sử dụng ma túy bất hợp pháp, khi chủ lao động thực hiện biện pháp hành động dựa trên việc sử dụng đó. Người nghiện rượu hoặc nghiện ma túy trong quá khứ có thể được hưởng một điều chỉnh hợp lý, chẳng hạn như thời gian nghỉ để điều trị. Tuy nhiên, ADA đặc biệt nói rằng người sử dụng lao động không bắt buộc phải dung thứ cho nhân viên sử dụng hoặc bị ảnh hưởng của rượu hoặc ma túy bất hợp pháp trong công việc, hoặc hiệu quả hay hạnh kiểm không đạt yêu cầu liên quan đến việc sử dụng rượu hoặc ma túy bất hợp pháp.

4.     Bệnh nhân của tôi có thể nhận được loại điều chỉnh hợp lý nào?

Nếu bệnh nhân của bạn bị khuyết tật, theo luật, chủ lao động phải cung cấp phương tiện trợ giúp hợp lý để giúp bệnh nhân của bạn thực hiện công việc. Nếu có nhiều hơn một điều chỉnh phù hợp, người sử dụng lao động có thể chọn cung cấp điều chỉnh nào. Tuy nhiên, người sử dụng lao động không thể bị yêu cầu cung cấp phương tiện trợ giúp mà bề ngoài đơn giản là không hợp lý (nghĩa là không đáng tin cậy hay không khả thi), hoặc điều đó sẽ gây ra khó khăn đáng kể về tài chính hoặc hoạt động. Điều đó cũng không bao giờ phải bào chữa cho việc không đáp ứng các tiêu chuẩn sản xuất hoặc quy tắc hạnh kiểm vừa cần thiết cho hoạt động của doanh nghiệp vừa được áp dụng bình đẳng cho tất cả nhân viên, hoặc để lưu giữ lại một cá nhân không thể thực hiện công việc ngay cả khi được điều chỉnh hợp lý.

5.   Quan trọng là khi nào Bệnh nhân của tôi Yêu cầu một Điều chỉnh Hợp lý?

Bởi vì chủ lao động không cần phải bào chữa cho việc không đáp ứng các tiêu chuẩn sản xuất được áp dụng một cách nhất quán, ngay cả khi khó khăn đó là do tình trạng sức khỏe hoặc tác dụng phụ của thuốc, nên bệnh nhân của bạn có thể yêu cầu được điều chỉnh trước khi bất kỳ có vấn đề nào xảy ra tại nơi làm việc hoặc trước khi vấn đề trở nên tồi tệ hơn. Điều chỉnh có thể giúp ngăn ngừa bị kỷ luật hoặc thậm chí bị chấm dứt hợp đồng, bằng cách cho phép khách hàng của bạn thực hiện công việc một cách thành công.

6.     Làm thế nào tôi có thể giúp bệnh nhân của mình có được điều chỉnh hợp lý?

Bệnh nhân có thể yêu cầu bạn ghi lại tình trạng của họ và các giới hạn chức năng liên quan tới căn bệnh, đồng thời giải thích yêu cầu một cách điều chỉnh sẽ giúp ích. Người sử dụng lao động, có thể tham khảo ý kiến của chuyên gia chăm sóc sức khỏe, sẽ sử dụng thông tin này để đánh giá xem có nên cung cấp phương tiện trợ giúp hợp lý hay không và nếu có thì dùng phương cách nào. Người đánh giá yêu cầu điều chỉnh cũng có thể liên hệ với bạn để yêu cầu làm rõ những gì bạn đã viết, hoặc cung cấp cho bạn thông tin bổ sung để xem xét. Ví dụ: bạn có thể được thông báo về một chức năng công việc cụ thể và được hỏi liệu phương án điều chỉnh được yêu cầu, có giúp bệnh nhân của bạn thực hiện công việc đó được hay không, hoặc bạn có thể được hỏi liệu phương án điều chỉnh khác có hiệu quả không, ví dụ như phương án điều chỉnh được yêu cầu cung cấp sẽ là quá khó khăn hoặc tốn kém cho người sử dụng lao động.

Người sử dụng lao động được yêu cầu bảo mật tất cả các thông tin liên quan đến yêu cầu điều chỉnh hợp lý.

7.     Tôi có được phép tiết lộ thông tin y tế của bệnh nhân không?

ADA không thay đổi nghĩa vụ đạo đức hoặc pháp lý của người chăm sóc sức khỏe . Bạn nên thay mặt bệnh nhân yêu cầu một phương tiện điều chỉnh hợp lý hoặc chỉ cung cấp cho chủ lao động thông tin y tế về bệnh nhân nếu họ yêu cầu bạn làm như vậy và ký vào giấy cho phép được tiết lộ.

8.     Người sử dụng lao động có thể phân biệt đối xử với bệnh nhân của tôi vì thông tin tôi cung cấp không?

ADA nghiêm cấm người sử dụng lao động quấy rối bệnh nhân của bạn vì tình trạng sức khỏe tâm thần và cấm chấm dứt hoặc thực hiện các hành động bất lợi khác đối với bệnh nhân của bạn vì tình trạng sức khỏe tâm thần. Do đó, trừ khi thông tin bạn cung cấp cho thấy rằng bệnh nhân của bạn không thể thực hiện các nhiệm vụ thiết yếu của công việc ngay cả khi có điều chỉnh hợp lý, chủ lao động hợp pháp không thể thực hiện hành động bất lợi dựa trên thông tin.

Tuy nhiên, người sử dụng lao động đôi khi phân biệt đối xử một cách bất hợp pháp. Do đó, bạn có thể cần thảo luận với thân chủ của mình về những rủi ro liên quan đến việc tiết lộ tình trạng bệnh (chẳng hạn như khả năng phân biệt đối xử bất hợp pháp) và việc không tiết lộ điều đó (chẳng hạn như không có một điều chỉnh hợp lý có thể cần thiết để thực hiện công việc).

9.     Loại tài liệu nào sẽ hữu ích?

Người sử dụng lao động có thể yêu cầu tài liệu xác định tình trạng hạn chế hiệu quả  công việc của bệnh nhân của bạn như thế nào và cách điều chỉnh sẽ giúp khắc phục những hạn chế đó. Tuy nhiên, bạn không nên đơn giản chỉ cung cấp hồ sơ y tế của bệnh nhân vì chúng có vẻ sẽ chứa thông tin không cần thiết. Tài liệu thích hợp có thể có nhiều khả năng giúp bệnh nhân của bạn được điều chỉnh hợp lý nếu sử dụng ngôn ngữ đơn giản, giải thích những điều sau:

  • Khả năng chuyên môn của bạn cùng thời gian và tính chất mối quan hệ của bạn với bệnh nhân. Một bản xác nhận ngắn là đủ.
  • Bản chất tình trạng của bệnh nhân. Dựa trên phán đoán chuyên môn của bạn, hãy nêu rõ bản chất tình trạng sức khỏe tâm thần của bệnh nhân, ngay cả khi bệnh nhân hiện không cảm thấy có các triệu chứng (ví dụ: do sử dụng thuốc hoặc với tình trạng là đang thuyên giảm). Nếu bệnh nhân của bạn yêu cầu bạn không tiết lộ chẩn đoán cụ thể, thì có thể chỉ cần nêu loại rối loạn chung (ví dụ: "rối loạn lo âu") hoặc mô tả mức độ hạn chế một cách đáng kể của tình trạng đối với chức năng não/thần kinh hoặc một số hoạt động sống chủ yếu khác.
  • Những hạn chế về chức năng của bệnh nhân khi không điều trị. Mô tả mức độ mà tình trạng này sẽ có thể hạn chế não hoặc chức năng thần kinh, hoặc hoạt động chính khác trong cuộc sống (ví dụ: tập trung, tương tác với người khác, ăn, ngủ, học, đọc, giao tiếp hoặc suy nghĩ), trong trường hợp không có liệu pháp điều trị, dược phẩm hay bất kỳ điều trị nào khác. Nếu các triệu chứng của tình trạng là có rồi hết hoặc đang thuyên giảm, hãy mô tả những hạn chế trong giai đoạn tích cực. Điều này đủ để thiết lập giới hạn đáng kể của một hoạt động sống chủ yếu.
  • Nhu cầu cần có một điều chỉnh hợp lý. Giải thích tình trạng của thân chủ khiến những thay đổi tại nơi làm việc là cần thiết như thế nào. Ví dụ: nếu bệnh nhân của bạn cần một phương tiện hỗ trợ để thực hiện một chức năng công việc cụ thể, bạn nên giải thích các triệu chứng của bệnh nhân - thực tế là như thế nào, với việc điều trị - khiến việc thực hiện chức năng đó trở nên khó khăn hơn như thế nào. Nếu cần thiết, hãy yêu cầu bệnh nhân của bạn mô tả nhiệm vụ công việc của họ. Giới hạn cuộc thảo luận của bạn vào những vấn đề cụ thể có thể được trợ giúp bằng cách điều chỉnh hợp lý. Đồng thời giải thích cho nhà tuyển dụng lý do tại sao bệnh nhân của bạn có thể cần một điều chỉnh chẳng hạn như thay đổi thời khóa biểu (ví dụ: để đến một cuộc hẹn trị liệu trong ngày làm việc) hoặc thời gian được nghỉ (ví dụ: để điều chỉnh thuốc mới, để điều trị hoặc để bình phục).
  • Các phương tiện đề nghị. Nếu biết có phương tiện nào hiệu quả, bạn có thể đề nghị điều đó. Trong trường hợp cần thiết có một sự thay thế khác, xin đừng cường điệu nhu cầu cần phương tiện đặc biệt ấy.

Thông tin thêm

Để biết thêm thông tin về điều chỉnh phương tiện hợp lý và phân biệt đối xử với người khuyết tật, xin truy cập vào trang mạng của Ủy ban Tạo Cơ hội Làm việc Bình đẳng (EEOC) vào trang mạng (http://www.eeoc.gov), hoặc gọi cho EEOC theo số 800-669-4000 hay 800-669-6820 (TTY).