Breadcrumb

  1. Home
  2. Thông tin bằng tiếng Việt
  3. Làm thế nào những người chăm sóc sức khỏe có thể giúp đỡ những bệnh nhân hiện tại và trước đây đã sử dụng thuốc có chất gây nghiện (Opioids) giữ được công việc làm

Làm thế nào những người chăm sóc sức khỏe có thể giúp đỡ những bệnh nhân hiện tại và trước đây đã sử dụng thuốc có chất gây nghiện (Opioids) giữ được công việc làm

Bệnh nhân của bạn có tiền sử sử dụng hoặc sử dụng sai opioid, theo Đạo luật về Người khuyết tật Hoa Kỳ (ADA), có thể có quyền được tiện nghi hợp lý để giúp họ tiếp tục làm việc và điều trị.[1]  Đôi khi, bạn có thể được yêu cầu cung cấp tài liệu y tế hạn chế để giúp bệnh nhân của bạn có được trợ giúp tiện nghi hợp lý. Ngay cả khi bệnh nhân sử dụng thuốc gây nghiện theo toa hoặc người đã nghiện thuốc gây nghiện trong quá khứ, không cần có một tiện nghi để tiếp tục làm việc, chủ lao động của họ vẫn có thể yêu cầu bạn cung cấp tài liệu y tế theo ADA để quyết định xem người đó có thể làm việc một cách an toàn và hiệu quả hay không để làm việc trong một công việc cụ thể.

Tờ thông tin này cung cấp giải thích ngắn gọn về vai trò của người cung cấp dịch vụ y tế theo luật của ADA khi bệnh nhân sử dụng opioid cần có hỗ trợ tiện nghi hợp lý và khi có các phát sinh thắc mắc về khả năng thực hiện công việc của bệnh nhân một cách an toàn. Thông tin này không phải là chính sách mới; thay vào đó, tài liệu này áp dụng các nguyên tắc đã được thiết lập trong các điều khoản theo luật định và quy định của ADA cũng như các hướng dẫn đã ban hành trước đó. Nội dung của ấn phẩm này không có ảnh hưởng của pháp luật và không nhằm mục đích ràng buộc công chúng dưới bất kỳ hình thức nào. Ấn phẩm này chỉ nhằm cung cấp sự rõ ràng cho công chúng về các yêu cầu hiện hành theo luật.

Thông tin cơ bản về Tiện nghi Hợp lý

1. Một tiện nghi hợp lý là gì?

Tiện nghi hợp lý là một số loại thay đổi trong cách mọi thứ thường được thực hiện tại nơi làm việc, như là thay đổi thời gian nghỉ giải lao hoặc lịch làm việc (chẳng hạn: xếp lịch làm việc phù hợp chung quanh việc điều trị), thay đổi phân công ca làm việc hoặc tạm thời chuyển sang vị trí khác. Đây chỉ là những ví dụ; nhân viên được tự do yêu cầu và người sử dụng lao động được tự do đề nghị các sửa đổi hoặc thay đổi khác. Tuy nhiên, người sử dụng lao động không bao giờ phải hạ thấp tiêu chuẩn sản xuất hoặc sự thực hiện công việc, việc loại ra các chức năng thiết yếu (các nhiệm vụ cơ bản) của công việc, không phải trả tiền cho công việc không được thực hiện hoặc bào chữa cho việc sử dụng ma túy bất hợp pháp tại nơi làm việc như là một điều chỉnh hợp lý.[2]

Người sử dụng lao động phải tạo điều kiện tiện nghi hợp lý cho người xin việc và các nhân viên cần điều đó, bởi vì tình trạng sức khỏe hội đủ điều kiện là “khuyết tật” theo luật ADA, trừ khi làm như vậy sẽ gây khó khăn hoặc tốn kém đáng kể.[3]

2. Một bệnh nhân đang dùng toa thuốc có chất gây nghiện để điều trị cơn đau do một tình trạng bệnh lý có thể nhận được tiện nghi hợp lý không?

Nếu cơn đau của bệnh nhân cần liên tục dùng thuốc opioid, tình trạng bệnh lý tiềm ẩn có thể được coi là một khuyết tật theo ADA. Định nghĩa về “khuyết tật” của ADA khác với định nghĩa được sử dụng cho các khoản trợ cấp phúc lợi vì tàn tật của An sinh xã hội—bị khuyết tật theo ADA không có nghĩa là một người nào đó không thể làm việc. Các tình trạng như ung thư, loạn dưỡng cơ và bệnh đa xơ cứng sẽ dễ dàng hội đủ điều kiện và các tình trạng bệnh khác cũng có thể đủ điều kiện, chẳng hạn như các tình trạng chỉnh hình gây đau mà người nào đó đã được kê toa thuốc có chất gây nghiện.[4]

3. Bệnh nhân nghiện chất gây nghiện opioids có thể xin tiện nghi hợp lý không?

Bản thân chứng rối loạn sử dụng opioid (OUD) là một tình trạng y tế có thể chẩn đoán được và có khả năng đủ điều kiện là khuyết tật theo ADA.

Có một ngoại lệ đối với những người đang sử dụng thuốc gây nghiện hêrôin hoặc ma túy mà không có toa thuốc hợp lệ—ADA không ngăn người sử dụng lao động sa thải nhân viên, từ chối tuyển dụng người xin việc hoặc thực hiện các hành động tiêu cực khác đối với việc làm dựa trên việc sử dụng ma túy bất hợp pháp hiện tại.

4. Bệnh nhân không còn nghiện chất gây nghiện opiods nhưng cần điều trị để tránh tái nghiện có được tiện nghi hợp lý không?

Một bệnh nhân đã từng nghiện opioids có thể nhận được một tiện nghi hợp lý nếu họ cần vì quá khứ nghiện ngập. Ví dụ, bệnh nhân của bạn có thể thay đổi lịch làm việc để tham gia các cuộc họp nhóm hỗ trợ hoặc các buổi trị liệu giúp tránh tái nghiện.

5. Bệnh nhân có thể xin tiện nghi hợp lý vì có bệnh liên quan đến chất gây nghiện opioid không?

Có, nếu tình trạng có liên quan là một khuyết tật theo ADA. Các tình trạng bệnh đi kèm phổ biến như trầm cảm nặng và rối loạn căng thẳng tâm lý sau chấn thương (PTSD) là khuyết tật và các tình trạng bệnh khác cũng có thể hội đủ điều kiện. Để biết thêm thông tin về tình trạng sức khỏe tâm thần và luật ADA, hãy xem Bệnh Trầm cảm, PTSD và các tình trạng sức khỏe tâm thần khác tại nơi làm việc: Quyền hợp pháp của bạn tại https://www.eeoc.gov/laws/guidance/depression-ptsd-other-mental -health-conditions-workplace-your-legal-rights và Vai trò của Người chăm sóc Sức khỏe Tâm thần trong Yêu cầu của Bệnh nhân về Tiện nghi Hợp lý tại Nơi làm việc tại https://www.eeoc.gov/laws/guidance/mental-health-providers-role -Benh nhân-yêu cầu-tiện nghi-hợp lý-công việc

6. Nếu bệnh nhân của tôi không thể trở lại làm việc ngay bây giờ, cho dù có tiện nghi hợp lý thì thế nào?

Nếu bệnh nhân của bạn không thể thực hiện tất cả các chức năng thiết yếu của công việc một cách an toàn và đáp ứng các tiêu chuẩn cần thiết cho công việc, và họ không có thời gian nghỉ phép có lương, thì việc nghỉ phép không lương có thể là một điều chỉnh hợp lý nếu điều đó giúp họ phục hồi khả năng thực hiện các chức năng công việc thiết yếu. Bệnh nhân của bạn cũng có thể hội đủ điều kiện được nghỉ phép theo Đạo luật Nghỉ phép vì lý do Gia đình và Y tế (FMLA). Bộ phận Tiền lương và Giờ làm việc của Bộ Lao động của Hoa Kỳ thi hành theo luật FMLA. Để biết thêm thông tin về luật này có thể xem tại www.dol.gov/whd/fmla

Nếu bệnh nhân của bạn vĩnh viễn không thể thực hiện công việc thường xuyên của mình, thì việc phân công lại một công việc khác có thể là một điều chỉnh hợp lý nếu công việc ấy có sẳn.[5]

Giúp đỡ Bệnh nhân của bạn Tìm các Tiện nghi Hợp lý

7. Nếu bệnh nhân của tôi muốn tìm hiểu về ADA và tiện nghi hợp lý thì làm sao?

Bởi vì một số bệnh nhân có thể không biết về ADA, nên có thể sẽ hữu ích khi giới thiệu họ đến các nguồn thông tin của EEOC, chẳng hạn như Sử dụng Codeine, Oxycodone và các chất dạng thuốc gây nghiện Opioids khác: Quyền lợi về việc làm của bạn, thông tin có sẵn tại https://www.eeoc.gov/laws /hướng dẫn/sử dụng-codeine-oxycodone-và -opioids khác-thông tin-nhân viên.

8. Bằng cách nào tôi có thể giúp bệnh nhân có được một tiện nghi hợp lý?

Nếu bệnh nhân của bạn quyết định yêu cầu được tiện nghi hợp lý, chủ lao động có thể cần tài liệu y tế sẽ giúp họ quyết định liệu bệnh nhân có khuyết tật theo luật ADA và cần tiện nghi hợp lý hay không.

Bạn có thể cung cấp tài liệu đó. Tài liệu không cần phải quá nhiều, và bạn không cần phải là bác sĩ y khoa để cung cấp các tài liệu này. Người sử dụng lao động được yêu cầu phải bảo mật tất cả các thông tin liên quan đến yêu cầu tiện nghi hợp lý.[6]

Bằng ngôn ngữ đơn giản, tài liệu sẽ giúp ích cho yêu cầu của bệnh nhân nếu giải thích được các điều sau đây:

  • Khả năng chuyên môn của bác sĩ cùng thời gian và tính chất mối quan hệ của bác sĩ với bệnh nhân. Chỉ cần viết vắn tắt là đủ.
  • Bản chất căn bệnh của bệnh nhân.
    • Nếu bệnh nhân cần một tiện nghi hợp lý vì một căn bệnh tiềm ẩn, hay vì phản ứng phụ của một loại thuốc gây nghiện opioid, bạn nên xác định căn bệnh tiềm ẩn.
    • Nếu cần điều chỉnh vì OUD, chỉ cần nêu rằng bệnh nhân đã được chẩn đoán mắc OUD là đủ.
    • Nếu bệnh nhân cần một tiện nghi vì một căn bệnh đi kèm, bạn nên xác định căn bệnh đi kèm.
    • Nếu bệnh nhân của bạn yêu cầu bạn không tiết lộ rằng anh ấy hay cô ấy có các vấn đề của họ tại nơi làm việc là do sử dụng opioid hoặc một tình trạng tiềm ẩn có liên quan đến việc sử dụng opioid, chủ lao động có thể sẽ hài lòng hơn với mô tả tổng quát về tình trạng y tế của cá nhân đó (ví dụ: anh ấy hoặc cô ấy đang được “điều trị chứng nghiện” hoặc có tình trạng sức khỏe về tâm thần).
  • Những hạn chế về chức năng của bệnh nhân khi không điều trị. Mô tả mức độ mà tình trạng này sẽ hạn chế một “hoạt động quan trọng trong cuộc sống” chẳng hạn như đi, ngủ, nâng nhấc lên, tập trung hoặc chăm sóc bản thân khi không được điều trị. Nếu các ảnh hưởng đến hoạt động chức năng là có rồi hết, hãy mô tả chúng sẽ như thế nào khi các triệu chứng ở mức tồi tệ nhất. Bạn chỉ cần thiết lập một giới hạn chắc chắn cho một hoạt động chính của cuộc sống.
  • Nhu cầu phải có tiện nghi hợp lý. Giải thích tình trạng sức khỏe của bệnh nhân khiến cho những thay đổi tại chỗ nơi làm việc là cần thiết thế nào
    • Thí dụ, giải thích tại sao bệnh nhân cần thay đổi lịch làm việc (chẳng hạn như, để đến một cuộc hẹn gặp y tế trong ngày làm việc) hoặc thời gian nghỉ không lương (ví dụ, như để được điều trị bệnh hay hồi phục).
    • Nếu bệnh nhân của bạn cần một tiện nghi để thực hiện một chức năng công việc cụ thể, hãy giải thích các triệu chứng của bệnh nhân—trong thực tế là như thế nào, với việc điều trị—làm cho việc thực hiện chức năng đó trở nên khó khăn hơn ra sao. Bạn có thể bao gồm các tác dụng phụ thuốc của bệnh nhân nếu các tác dụng phụ cũng khiến việc làm trở nên khó khăn hơn. Nếu cần thiết, hãy yêu cầu bệnh nhân của bạn mô tả nhiệm vụ công việc của người ấy. Hãy giới hạn cuộc thảo luận của bạn vào những vấn đề cụ thể trong công việc riêng biệt đó mà công việc này có thể được trợ giúp bằng một tiện nghi hợp lý.
  •  (Những) đề nghi tiện nghi. Nếu bạn biết về một tiện nghi có hiệu quả, bạn có thể đề nghị điều đó. Không nên phóng đại nhu cầu về một tiện nghi cụ thể trong trường hợp nếu cần thiết có một sự thay thế.

ADA không thay đổi nghĩa vụ đạo đức hoặc pháp lý của bạn với tư cách là người cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe. Bạn nên yêu cầu một tiện nghi hợp lý thay mặt cho một cá nhân hoặc cung cấp cho chủ lao động thông tin y tế về bệnh nhân, chỉ khi cá nhân đó yêu cầu bạn làm như vậy và ủy quyền cho phép tiết lộ. Một lần nữa, người sử dụng lao động được yêu cầu bảo mật tất cả các thông tin liên quan đến yêu cầu tiện nghi hợp lý.

9. Tài liệu y tế sẽ được sử dụng thế nào?

Người sử dụng lao động, có thể tham khảo ý kiến của một chuyên gia chăm sóc sức khỏe, sẽ sử dụng thông tin này để đánh giá xem có nên cung cấp tiện nghi trợ giúp hợp lý hay không, và nếu có, thì là tiện nghi nào. Người đánh giá yêu cầu cũng có thể liên hệ với bạn để yêu cầu làm rõ những gì bạn đã viết, hoặc để cung cấp cho bạn thông tin bổ sung để xem xét. Ví dụ, nếu tiện nghi được yêu cầu là quá khó khăn hoặc quá tốn kém để cung cấp, người đó có thể hỏi liệu một tiện nghi khác sẽ có hiệu quả hay không.

Thông tin bạn cung cấp không thể được sử dụng một cách hợp pháp để biện minh cho một hành động tiêu cực trong công việc trừ khi thông tin này cho thấy rằng bệnh nhân của bạn không đủ tiêu chuẩn cho vị trí đó theo luật liên bang, việc sử dụng ma túy bất hợp pháp hoặc không có khả năng thực hiện các chức năng công việc thiết yếu một cách an toàn và thành thạo ngay cả khi có tiện nghi hợp lý .[7]

Quan tâm về Sự An toàn

10. Nếu chủ lao động hỏi liệu bệnh nhân của tôi có thể gây rủi ro về an toàn hay không thì sao?

Đối với một số ít công việc, luật liên bang yêu cầu người sử dụng lao động xác minh rằng nhân viên của mình đáp ứng các tiêu chuẩn y tế nhất định vì lý do an toàn. Nhưng đối với hầu hết các công việc, quyết định đình chỉ nhiệm vụ của người nào đó vì khuyết tật phải dựa trên một đánh giá khách quan về các rủi ro an toàn đi kèm, trong các điều kiện làm việc thực tế. Nếu chủ lao động hỏi liệu bệnh nhân của bạn có gây rủi ro về an toàn hay không, họ có thể yêu cầu bạn cung cấp thông tin y tế để giúp họ quyết định xem tình trạng khuyết tật của bệnh nhân có tạo ra rủi ro về an toàn đáng kể, đủ để biện minh cho việc đình chỉ hoặc hành động bất lợi khác theo luật hay không. Những lo ngại về an toàn sẽ chỉ biện minh cho việc đình chỉ nhiệm vụ hoặc hành động bất lợi khác, nếu sự rủi ro tăng lên mức thành “mối đe dọa trực tiếp”, có nghĩa là rủi ro đáng kể gây tổn hại chắc chắn cho chính bản thân hoặc người khác mà không thể loại bỏ hoặc giảm xuống mức có thể chấp nhận được với một tiện nghi hợp lý.[8]

11. Nếu đề nghị người sử dụng lao động những hạn chế, chẳng hạn như “không được điều khiển máy móc hạng nặng” thì có đủ hay không?

Không. Để quyết định xem một nhân viên có phải là “mối đe dọa trực tiếp” hay không, người sử dụng lao động cần thông tin giúp họ đánh giá mức độ rủi ro do khuyết tật gây ra, có tính đến khả năng có thể sẽ xảy ra tổn hại, khả năng nhất định sẽ xảy ra tổn hại, thời gian rủi ro và mức độ nghiêm trọng của tác hại tiềm ẩn.[9]

12. Tôi nên cung cấp loại thông tin nào cho chủ lao động để họ có quyết định phù hợp về an toàn?

Bạn nên mô tả các sự kiện hoặc hành vi y tế có liên quan, có thể xảy ra trong công việc (ví dụ: mất ý thức hoặc buồn nôn) và nêu rõ khả năng những việc đó sẽ xảy ra. (Nếu khó định lượng được xác suất khả năng xảy ra, vẫn có thể hữu ích khi cung cấp các ước lượng không chính thức, chẳng hạn bằng cách nói rằng việc mất ý thức trong công việc sẽ “rất khó xảy ra” hoặc “rất có thể xảy ra” trong hai tháng tới.) Các ước tính phải dựa trên thông tin y tế hiện có nhất và nên tính đến chế độ điều trị và tiền sử bệnh của cá nhân được đánh giá. Bạn cũng nên mô tả bất kỳ biện pháp phòng ngừa an toàn nào có thể làm giảm khả năng xảy ra sự cố, hoặc hành vi y tế.

Nếu có liên quan, hãy xem xét và đánh giá bất kỳ rủi ro nào mà tình trạng bệnh nhân của bạn có thể gây ra do loại công việc mà bệnh nhân của bạn căn bản thực hiện-hàng ngày; loại thiết bị dụng cụ mà người đó sử dụng; phương tiện của anh ấy hoặc cô ấy tiếp xúc vào các đồ vật hoặc chất có hại; bất kỳ biện pháp bảo vệ nào tại nơi làm việc; loại thương tích hoặc tác hại khác có thể xảy ra, có thể là hậu quả của một trong các trường hợp hoặc hành vi y tế đã xác định được; và khả năng thương tích hoặc tổn hại khác trên thực tế sẽ xảy ra do hậu quả của trường hợp hoặc hành vi đó. Nếu bạn không có thông tin này nhưng nghĩ rằng bạn cần nó để đánh giá chính xác, bạn nên yêu cầu nhà tuyển dụng cung cấp thông tin đó.

Thông tin thêm

Để biết thông tin tổng quát, xin vào trang mạng của Ủy ban Tạo Cơ hội Làm việc Công bằng (EEOC’s) tại (https://www.eeoc.gov), hay gọi cho EEOC tại số máy 1-800-669-4000 (tiếng nói), 1-800-669-6820 (TTY) hoặc đường dây truy cập ngôn ngữ qua dấu hiệu số máy 1-844-234-5122 (ASL Điện thoại Video).


[1] 42 U.S.C. § 12112, và tiếp theo; 29 C.F.R. §§ 1630.1 – 1630.16. Các khía cạnh khác nhau của việc không phân biệt đối xử, tiện nghi hợp lý và các biện pháp bảo vệ khác theo Tiêu đề I của ADA được đề cập trong các phần khác nhau của đạo luật và quy định. Xem, ví dụ, 29 C.F.R. § 1630.2(g) –(k) (tình trạng khuyết tật hiện tại và hồ sơ về tình trạng khuyết tật trong quá khứ) và 1630.9 (điều chỉnh tiện nghi hợp lý nói chung); xem thêm 42 U.S.C. § 12114 (các trường hợp loại trừ liên quan đến việc hiện tại sử dụng ma túy bất hợp pháp).

[2] 42 U.S.C. § 12114, 12210; 29 C.F.R. § 1630.3, 1630.16(b) và (c).

[3] 42 U.S.C. § § 12111(10), 12112(b)(5); 29 C.F.R. §§ 1630.2(o) và (p), và 1630.9.

[4] 42 U.S.C. § 12102; 29 C.F.R. § 1630.2(g)-(k).

[5] 42 U.S.C. §§ 12111(8), 12111(9)(B); 29 C.F.R. §§ 1630.2(m)-(p).

[6] 42 U.S.C. § 12112(d); 29 C.F.R. § 1630.14(d)(4).

[7] 42 U.S.C § 12203; 29 C.F.R § 1630.12.

[8] 42 U.S.C. § 12113(b); 29 C.F.R. § 1630.2(r).

[9] Id.