Trầm cảm, PTSD & các tình trạng sức khỏe tâm thần khác tại nơi làm việc: Quyền hợp pháp của bạn
Nếu bạn bị trầm cảm, tâm lý rối loạn căng thẳng sau chấn thương (PTSD) hoặc một tình trạng sức khỏe tâm thần khác, bạn được bảo vệ khỏi sự phân biệt đối xử và quấy rối tại nơi làm việc vì tình trạng của mình, bạn có quyền riêng tư nơi làm việc và bạn có thể có quyền hợp pháp để được các tiện ích hợp lý, có thể giúp bạn thực hiện và duy trì công việc. Các câu hỏi và câu trả lời sau đây từ Đạo luật về Người khuyết tật Hoa Kỳ (ADA) cung cấp, giải thích ngắn gọn về các quyền này. Bạn cũng có thể có các quyền bổ sung theo các luật khác không được thảo luận ở đây, chẳng hạn như Đạo luật Nghỉ phép vì lý do Gia đình và Y tế (FMLA) và nhiểu loại luật bảo hiểm y tế khác.
1.Chủ lao động có được phép sa thải tôi vì tình trạng sức khỏe tâm thần của tôi không?
Không. Việc chủ lao động phân biệt đối xử với bạn đơn giản chỉ vì bạn có tình trạng sức khỏe tâm thần là bất hợp pháp. Điều này kể cả việc sa thải bạn, từ chối cho bạn một công việc hoặc thăng chức, hay buộc bạn phải nghỉ phép.
Người sử dụng lao động không cần phải thuê hoặc giữ những người làm các công việc mà họ không thể thực hiện hoặc thuê những người có thể gây ra "mối đe dọa trực tiếp" đến sự an toàn (một nguy cơ đáng kể chắc chắn gây tổn hại cho bản thân hoặc người khác). Nhưng chủ lao động không thể dựa vào những chuyện tưởng tượng hoặc sự rập khuôn về tình trạng sức khỏe tâm thần của bạn khi quyết định liệu bạn có thể thực hiện công việc hay liệu bạn có gây rủi ro về an toàn hay không. Trước khi chủ lao động có thể từ chối cho bạn một công việc dựa trên tình trạng của bạn, họ phải có bằng chứng khách quan rằng bạn không thể thực hiện nhiệm vụ công việc của mình hoặc bạn sẽ có thể gây ra một nguy hiểm đáng kể về sự an toàn, ngay cả khi có sự sắp xếp thuận tiện hợp lý (xem Câu hỏi 3).
2. Tôi có được phép giữ kín tình trạng của mình không?
Trong hầu hết các tình huống, bạn có thể giữ kín tình trạng của mình. Người sử dụng lao động chỉ được phép hỏi các câu hỏi về sức khỏe (bao gồm các câu hỏi về sức khỏe tâm thần) trong bốn trường hợp:
- Khi bạn yêu cầu một tiện nghi hợp lý (xem Câu hỏi 3).
- Sau khi bạn nhận được lời mời làm việc, nhưng trước khi bắt đầu vào công viêc, miễn là mọi người được vào cùng một loại việc làm đều được hỏi những câu hỏi như nhau.
- Khi đang thực hiện hành động khẳng định đối với người khuyết tật (chẳng hạn như chủ lao động theo dõi tình trạng khuyết tật của nhóm người nộp đơn xin việc để đánh giá nỗ lực tuyển dụng và thuê mướn của họ, hoặc chủ lao động trong các cơ quan nhà nước xem xét liệu có thể áp dụng các quy tắc tuyển dụng đặc biệt hay không), trong trường hợp nào bạn có thể chọn có trả lời hay không.
- Trong công việc, khi có bằng chứng khách quan rằng bạn có thể không thực hiện được công việc của mình hoặc bạn có thể gây rủi ro về an toàn do tình trạng của mình.
Bạn cũng có thể cần thảo luận về tình trạng của mình để thiết lập tính đủ điều kiện nhận phúc lợi theo các luật khác, chẳng hạn như FMLA. Nếu bạn nói về tình trạng của mình, chủ lao động không thể phân biệt đối xử với bạn (xem Câu hỏi 5) và họ phải bảo mật thông tin, kể cả với các đồng nghiệp. (Nếu muốn chọn cách thảo luận về tình trạng của mình với đồng nghiệp, bạn có thể chọn làm như vậy).
3. Điều gì sẽ xảy ra nếu tình trạng sức khỏe tâm thần có thể ảnh hưởng đến hiệu quả công việc của tôi?
Bạn có thể có quyền hợp pháp đối với một tiện nghi hợp lý có thể giúp bạn thực hiện công việc của mình. Tiện nghi hợp lý là một số loại thay đổi trong cách mọi thứ thường được thực hiện tại nơi làm việc. Một vài ví dụ đơn giản về các tiện nghi có thể kể cả sửa đổi lịch nghỉ và làm việc (ví dụ như xếp lịch làm việc thuận tiện quanh các cuộc hẹn trị liệu), không gian văn phòng yên tĩnh hoặc các thiết bị tạo môi trường làm việc yên tĩnh, thay đổi phương pháp giám sát (ví dụ: hướng dẫn bằng văn bản từ người giám sát điều mà người này thường không cung cấp), phân công theo ca cụ thể và được phép làm việc tại nhà.
Bạn có thể nhận được tiện nghi hợp lý cho bất kỳ tình trạng sức khỏe tâm thần nào mà nếu không được điều trị sẽ "hạn chế đáng kể" khả năng tập trung, tương tác với người khác, giao tiếp, ăn, ngủ, chăm sóc bản thân, điều hòa tư tưỡng hoặc cảm xúc của bạn hoặc làm bất kỳ điều gì trong “sinh hoạt chính yếu khác của cuộc sống". (Bạn thực sự không cần phải ngừng điều trị để có được tiện nghi)
Tình trạng của bạn không cần phải là vĩnh viễn hoặc nghiêm trọng để được "hạn chế đáng kể".
Ví dụ, chỉ cần là các hoạt động trở nên khó thực hiện hơn, không thoải mái hoặc tốn thời gian hơn so với cách mà hầu hết mọi người thực hiện được. Nếu các triệu chứng của bạn đến rồi đi, điều quan trọng là mức độ hạn chế của chúng thế nào đối với bạn khi các triệu chứng xuất hiện. Các tình trạng sức khỏe tâm thần như trầm cảm nặng, tâm lý rối loạn căng thẳng sau chấn thương (PTSD), rối loạn lưỡng cực, tâm thần phân liệt và rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD) sẽ dễ dàng đủ tiêu chuẩn và nhiều người khác cũng sẽ đủ tiêu chuẩn.
4. Làm thế nào tôi có thể có được một tiện nghi hợp lý?
Hãy yêu cầu. Nói với nhân viên giám sát, quản lý nhân sự hoặc người thích hợp khác rằng bạn cần thay đổi công việc vì tình trạng sức khỏe. Bạn có thể yêu cầu một tiện nghi bất cứ lúc nào. Vì chủ lao động không cần phải đưa ra lý do chứng minh cho hiệu quả công việc kém, ngay cả khi nguyên nhân là do tình trạng bệnh lý hoặc tác dụng phụ của thuốc, nên nói chung, tốt hơn là nên có một điều chỉnh hợp lý trước khi bất kỳ vấn đề nào xảy ra hoặc vấn đề trở nên tệ hơn. (Tuy nhiên, nhiều người chọn đợi để yêu cầu tiện nghi thích hợp cho đến sau khi họ nhận được lời mời làm việc, vì rất khó để chứng minh sự phân biệt đối xử bất hợp pháp diễn ra trước khi nhận được lời mời làm việc.) Bạn không cần phải nghĩ đến một tiện nghi riêng biệt, nhưng bạn có thể yêu cầu một cái gì đó cụ thể.
5. Điều gì sẽ xảy ra sau khi tôi yêu cầu điều chỉnh hợp lý?
Chủ lao động của bạn có thể yêu cầu bạn đưa ra yêu cầu bằng văn bản và mô tả chung về tình trạng của bạn và điều đó ảnh hưởng đến công việc của bạn như thế nào. Người sử dụng lao động cũng có thể yêu cầu bạn trình ra thư của người chăm sóc sức khỏe của bạn chứng minh rằng bạn có tình trạng sức khỏe tâm thần và bạn cần một phương tiện hỗ trợ vì tình trạng đó. Nếu bạn không muốn nhà tuyển dụng biết cụ thể sự chẩn đoán của mình, bạn có thể cung cấp tài liệu mô tả tình trạng của mình một cách tổng quát hơn (ví dụ: bằng cách nêu rõ rằng bạn mắc chứng "rối loạn lo âu"). Chủ lao động của bạn cũng có thể hỏi người chăm sóc sức khỏe của bạn xem liệu những tiện nghi điều chỉnh cụ thể có đáp ứng nhu cầu của bạn hay không. Bạn có thể giúp người chăm sóc sức khỏe của mình hiểu luật về điều chỉnh tiện nghi hợp lý bằng cách mang theo khi đến cuộc hẹn của bạn một bản sao của ấn phẩm EEOC Vai trò của Người chăm sóc Sức khỏe Tâm thần trong Yêu cầu của Bệnh nhân về Điều chỉnh Tiện Nghi Hợp lý tại Nơi làm việc.
Nếu một tiện nghi hợp lý sẽ giúp bạn thực hiện công việc của mình, chủ lao động của bạn phải cung cấp cho bạn một tiện nghi trừ khi điều chỉnh đó làm cho khó khăn hoặc chi phí đáng kể. Nếu có nhiều hơn một tiện nghi phù hợp, nhà tuyển dụng có thể chọn tiện nghi nào để cung cấp cho bạn. Chủ lao động của bạn không thể sa thải bạn một cách hợp pháp, hoặc từ chối thuê hay thăng chức cho bạn, vì bạn đã yêu cầu một tiện nghi hợp lý hoặc vì bạn cần một phương tiện. Họ cũng không thể yêu cầu bạn phài trả chi phí cho phương tiện ấy.
6. Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi không thể làm công việc thường xuyên của mình, ngay cả khi có phương tiện?
Nếu bạn không thể thực hiện tất cả các chức năng thiết yếu trong công việc của mình theo tiêu chuẩn thông thường và nếu việc nghỉ phép được trả lương là không có sẳn, bạn vẫn có thể được hưởng chế độ nghỉ phép không lương như một biện pháp điều chỉnh hợp lý nếu việc nghỉ phép đó sẽ giúp bạn đạt đến điểm mà bạn có thể thực hiện những chức năng đó. Bạn cũng có thể đủ điều kiện để thi hành nghỉ phép theo Đạo luật Nghỉ phép vì lý do Gia đình và Y tế của Bộ Lao động Hoa Kỳ. Thông tin thêm về luật này có thể được tìm thấy tại www.dol.gov/whd/fmla.
Nếu bạn không thể làm công việc thường xuyên của mình lâu dài, bạn có thể yêu cầu chủ lao động phân công lại cho bạn một công việc mà bạn có thể làm như một phương tiện trợ giúp hợp lý, nếu có. Thông tin thêm về các điều chỉnh tiện nghi hợp lý trong việc làm, bao gồm cả việc phân công lại, có tại đây.
7. Nếu tôi bị quấy rối vì tình trạng của mình thì sao?
Hành vi quấy rối là không được phép dựa trên tình trạng khuyết tật. Bạn nên nói với Chủ lao động của bạn về bất kỳ sự quấy rối nào nếu bạn muốn chủ lao động của bạn chấm dứt vấn đề quấy rối đó. Thực hiện theo các thủ tục báo cáo của chủ lao động của bạn, nếu có. Nếu bạn báo cáo hành vi quấy rối, về mặt pháp lý chủ lao động của bạn được yêu cầu thực hiện hành động ngăn chặn điều đó xảy ra trong tương lai.
8. Tôi nên làm gì nếu tôi nghĩ rằng các quyền hạn của mình đã bị vi phạm?
Ủy ban Cơ hội Việc làm Bình đẳng (EEOC) có thể giúp bạn quyết định phải làm gì tiếp theo và tiến hành điều tra nếu bạn quyết định nộp đơn buộc tội phân biệt đối xử. Bởi vì bạn phải nộp đơn kiện trong vòng 180 ngày kể từ ngày cáo buộc có vi phạm để có thêm hành động pháp lý (hoặc 300 ngày nếu người sử dụng lao động cũng bao gồm luật phân biệt đối xử việc làm, theo tiểu bang hoặc địa phương), tốt nhất bạn nên bắt đầu tiến hành quá trình sớm. Sẽ là bất hợp pháp nếu Chủ lao động của bạn trả thù bạn vì đã liên hệ với EEOC hoặc nộp đơn tố cáo. Để biết thêm thông tin, hãy truy cập http://www.eeoc.gov, gọi 800-669-4000 (thoại) hoặc 800-669-6820 (TTY) hoặc đến văn phòng EEOC tại địa phương của bạn (xin vào https://www.eeoc. gov/field để biết thông tin liên hệ).